Mục sư Trí Sự Nguyễn Kim Khánh sinh ngày 19/03/1920 tại Phước Mỹ, Hòa Bình, Tuy Hòa, Tỉnh Phú Yên. Năm nay cụ vừa tròn 97 tuổi. Cụ là một Mục sư yêu kính Chúa và có nhiều bài thơ hay ca ngợi tình yêu Cứu Chúa và cụ thường dùng thi ca để chứng đạo.
Tôi là Hoa Dã Quỳ rất hân hạnh được biết cụ và sống gần bên cụ một khoảng thời gian khá dài. Nay tôi trích một vài thi ca về Thương khó của cụ trong tập "HỒI KÝ TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG THEO CHÚA" và "THÁNH TÍCH NGÂM KHÚC" để quý tôi con Chúa cùng đọc và xin thêm lời cầu nguyện để Chúa cho cụ được sống khỏe mỗi ngày với phu nhân của mình và cùng con cháu. Hiện cụ đang sống tại Thành Phố Hồ Chí Minh cùng gia đình người con gái đầu.
II/ TRÍCH THƠ:
Tình Thương Cứu Chúa !
Tình thương Cứu Chúa rộng thinh thinh
Cứu chuộc hồn ta Chúa chịu hình
Ngài chết ba ngày rồi sống lại
Sống luôn muôn thuở chốn quang vinh
Đất trời còn đợi ngày chung kết
Hội Thánh đang chờ cuộc đón nghinh
Ai muốn thoát ly đường bể tội
Quay về thờ Đấng đã hoàn sinh.
Thánh Tích Ngâm Khúc
Bậc chí thánh toàn tài chí ái,
Dân Giu-đa ai lại chẳng tường,
Cõi đời lắm cảnh dị thường,
Thói đời lắm sự đau thương não nề!
Một bậc Thánh không hề phạm tội
Mà đành cam những nỗi cáo gian!
Bọn người ô lại tham quan,
Ghét Ngài vô cớ mưu toan giết Ngài!
Đấng toàn tri vô nhai biết rõ,
Ngài cam đành chẳng tiếc chính mình.
Thập hình Chúa chịu đóng đinh,
Để làm của lễ hy sinh cứu đời!
Trên thập tự nước rơi máu đổ,
Tay chân Ngài chịu khổ xiết bao!
Hỡi ơi! Nông nỗi cách nào,
Mà dầu Chúa Thánh tròng vào mão gai!
Sự tàn ác sao ai bày đặt,
Một lưỡi gươm đâm ngặt hông Ngài.
Thương thay! Hỡi Chúa vì ai,
Vì tôi có tội nên Ngài phải cam!
Vì anh đã hung tham vô đạo,
Vì chị đà lừa đảo gian ngoa.
Vì em chẳng chút thật thà,
Vì bà bất nghĩa ai mà lường đo!
Vì ông cũng quanh co trăm mối!
Vì cõi đời biến đổi vô thường.
Nên Ngài chết cách đau thương!
Để ta thoát khỏi con đường Tử vương.
Thập giá Chúa bốn phương chuộc tội,
Thần hồn Ngài muôn nổi gớm ghê.
Bầu trời cám cảnh ủ ê,
Mặt trời đen tối tợ bề để tang!
Lúc Chúa chết đất rang rung động,
Cõi thiên nhiên nhuộm bóng thê lương.
Cỏ cây ủ rũ khác thường,
Bức màn cổ kính Thánh đường xé hai.
Mấy Tín nữ thở dài đấm ngực.
Cả một niềm ái-uất biết bao.
Khóe thu giọt ngọc tuôn trào,
Ruột tằm đòi đoạn như dao cắt lòng!
Hai Giáo hữu vốn dòng quí phái,
An táng thầy chẳng ngại hiềm nghi.
Ngỡ lời Chúa phán tiên tri,
Quân thù cắt lính một khi canh mồ!
Trước đối cảnh môn đồ ngơ ngáo,
Trong tình thương rực rạo nhìn nhau.
Ai ai mặt úa môi xàu,
Cuộc đời ảm đạm mối đau vô ngần!
(Trích Thánh Tích Ngâm Khúc XIV,XV<XVI)
MsTs. Nguyễn Kim Khánh
Tác giả bài viết: Hoa Dã Quỳ
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
* Quý độc giả có thể để lại nhận xét bằng tiếng Việt (có dấu) hoặc tiếng Anh. Vui lòng gửi kèm thông tin (tên, SĐT hoặc email) để chúng tôi tiện liên hệ. Nhận xét được Tổ Quản trị - Ban Truyền thông HTTL Tân Nghĩa kiểm tra trước khi hiển thị.
* Chúng tôi sẽ phản hồi lại nhận xét trên website hoặc thông qua email duy nhất của Ban Truyền thông: tannghiamedia@gmail.com