Giao Con Cho Chúa
Khi Ashley Bridges được 10 tuần trong bụng mẹ, thì mẹ Ashley được các bác sĩ cho biết là bà đã mang một chứng bệnh hiểm nghèo là bệnh ung thư. Dầu được bác sĩ khuyên là phải điểu trị ngay bằng liệu pháp ‘hóa trị’ (chemotherapy), nhưng bà quyết định khước từ. Theo phương pháp trị liệu nầy, thai nhi sẽ chết ngay, bà nói rằng: "Không! Tôi nhất quyết không đồng ý với cách chữa trị nầy, tôi không thể giết một thai nhi mạnh khỏe trong bụng dẫu rằng tôi đang mang một chứng bệnh nguy hiểm cần phải chữa trị ngay!" Thế là mẹ của Ashley phải chết dần, chết mòn vì bị vi trùng ung thư hoành hành thật nhanh, hủy hoại cơ thể, bà sẵn lòng hy sinh để thai nhi tiếp tục tăng trưởng. Sau 8 tháng trong bụng mẹ, Ashley được sinh ra cách khỏe mạnh. Vừa sanh xong, mẹ của Ashley được hóa trị ngay. Nhưng việc hóa trị đã quá trễ nên bà không sống quá một năm. Thật tội nghiệp cho Ashley, chưa tròn một tuổi, đã phải mồ côi mẹ.
Thời gian trôi qua, cậu bé Ashley ngày nào nay được 24 tuổi, cậu lập gia đình và có được đứa con gái 6 tuổi. Ashley nhớ lại sự hy sinh của mẹ mình. Mẹ cậu đã ban tặng sự sống, cậu nghĩ là nếu mẹ không hy sinh thì cậu đã chết khi mới được thành hình trong lòng mẹ. Ashley nói: “Mẹ tôi là một siêu nữ anh hùng, đã hy sinh cho tôi. Nếu không có mẹ, tôi không thể sống và có mặt tại đây.”
Kính thưa quý vị,
Tình mẹ chính là thước đo của tình yêu. Nhưng dù tình mẹ cao cả, bao la như thế nhưng không thể nào so với tình Chúa. Sử gia Lu-ca chỉ cho ta thấy tình yêu nầy: "Chúa Jesus và các môn đệ đến thành Na-in, một đoàn dân đông theo Ngài. Gần đến cổng thành, Chúa gặp đám tang một thiếu niên, con trai duy nhất của một quả phụ. Dân trong thành đưa đám rất đông. Thấy bà mẹ kêu khóc, Chúa Jesus động lòng thương xót, liền bảo: “Bà đừng khóc nữa!” Ngài tiến tới đặt tay trên quan tài, các người khiêng liền dừng lại. Chúa gọi: “Con ơi, Ta bảo con ngồi dậy!” Thiếu niên liền ngồi dậy và bắt đầu nói chuyện. Chúa giao cậu lại cho bà mẹ. Dân chúng đều kinh sợ, ca tụng Đức Chúa Trời: “Nhà tiên tri vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta! Đức Chúa Trời đã đến cứu giúp dân Ngài!” Tin này đồn ra khắp xứ Giu-đê và các miền phụ cận." (Lu-ca 7:11-17)
Chuyện cậu con trai của góa phụ chết thật bi thương, vì cậu ta là đứa con trai duy nhất của bà. Trước đó góa phụ đã đổ nhiều nước mắt vì khóc chồng, nay bà lại tiếp tục khóc con là hy vọng cuối cùng của cuộc đời bà! Hy vọng ấy đã tắt liệm từ đây! Người mẹ khổ đau nầy không ngờ rằng bà phải lâm vào tình cảnh bi thương như thế. Nhưng giữa cơn đau khổ cùng cực ấy, Chúa Cứu Thế Jesus, vị cứu tinh của nhân loại đã đến. Ngài viếng thăm thành phố của bà, khi đến cổng thành, Chúa gặp đoàn người đưa đám tang con bà, Ngài động lòng thương xót bà, nhìn thấy nước mắt bà, và nỗi tuyệt vọng của bà.
Lúc còn tại thế, trong ba năm rưỡi chức vụ, Chúa đã ba lần kêu người chết sống lại! Ba người này đại diện cho ba nhóm: một em bé, một thanh niên, một người lớn. Tại đây Chúa Jesus gọi thanh niên con của bà sống lại vì lòng thương xót của Chúa đối với mẹ cậu, một góa phụ khổ đau đã hai lần khóc. Ngài làm phép lạ vì lợi ích của người mẹ cô đơn này. Chúa đã dủ lòng thương xót cho cảnh đơn chiếc của người mất chồng, mất con của bà. Ngài rờ đến quan tài làm những người khiêng dừng lại, Ngài gọi: "Con ơi! Ta bảo con ngồi dậy!"
Thưa quý vị,
Con trai của góa phụ nầy không phải chỉ mắc bệnh… cậu ta đã chết rồi! Người ta khiêng thi hài cậu ra nghĩa trang để chôn và rất nhiều người trong thành tiễn đưa cậu! Một trong những thảm trạng của các bậc làm cha, làm mẹ là mất con, họ không bao giờ nghĩ rằng con mình sẽ chết trước mình ‘tre lại khóc măng!’ Họ nghĩ rằng mình sẽ chết trước con! Người mẹ nầy cũng thế, nên khi lâm vào tình cảnh nầy bà đã vô cùng tuyệt vọng. Đứa con duy nhất mà bà thương như ngọc như vàng nay không còn nữa! Đứa con mà bà quý yêu quý nhất đã chết rồi! Sử gia Lu-ca cho biết đám tang nầy rất lớn vì số người đưa ra nghĩa trang rất đông.
Nhưng phước hạnh thay! Đoàn người kêu khóc mang theo người chết nằm trên chiếc quan tài được gặp đoàn người phước hạnh, được Đấng Sống dẫn đầu, Ngài là Đấng từ trời vì yêu thế nhân đã đến thế gian để giải cứu loài người khỏi tội lỗi và sự chết. Hai đoàn người đã gặp nhau tại cổng thành. Khi thấy người mẹ khổ đau đầm đìa nước mắt trước cảnh tử biệt sanh ly, Chúa Cứu Thế Jesus đã động lòng thương xót.
Người mẹ nầy lúc đó không nhìn thấy Chúa Jesus, bà cũng không biết Chúa Jesus là ai mà có thể phán ra những lời ấy. Nhưng đối với Chúa, Ngài biết rõ tình cảnh của bà. Biết nỗi thổn thức, đớn đau trong tâm tư của bà, Chúa biết rõ nhu cầu sâu kín trong lòng bà. Rất có thể lúc đó bà chưa hề nghe những phép lạ Chúa đã làm, ngay cả năng quyền của Chúa, kêu người chết sống lại. Chúa phán: "Đừng khóc!" Lời phán nầy chưa hề có ai nói trong tang lễ nào. Chúa đã đưa người mẹ nầy từ ngạc nhiên nấy đến ngạc nhiên khác. Ngài tiến đến rờ vào quan tài của con bà. Quan tài ở đây không phải quan tài được đóng kín bằng 6 tấm ván, mà là được làm bằng hai đòn tay, được may vào một tấm vải thật chắc ở hai bên giống như chiếc băng ca trong bệnh viện, với hai người khiêng. Chúa Jesus kêu người chết: “Con ơi, Ta bảo con ngồi dậy!” Người chết liền ngồi dậy và bắt đầu nói chuyện. Chúa trao cậu lại cho mẹ mình. Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Đức Chúa Trời: "Một vị tiên tri vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Đức Chúa Trời đã viếng thăm dân Ngài". Việc Chúa Cứu Thế Jesus làm phép lạ được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận. Phép lạ nầy đã biến những giọt nước mắt buồn đau bằng những giọt lệ vui mừng, những nụ cười tươi tắn, đem lại niềm hy vọng cho cả thành phố vì tất cả mọi người hiện diện trong giờ phút đó nhận biết rằng Đức Chúa Trời đã viếng thăm họ.
Hiện nay có một số những đứa con dầu chưa chết, nhưng cũng như đã chết. Những đứa con đó nghiện ngập ma túy, bạc bài, rượu chè, bị cảnh tù đày, hay sống thang thang trên những vỉa hè, sống ở đầu đường xó chợ. Chúng ta cảm thông những bậc làm cha, làm mẹ của những đứa con nầy, họ là những người đáng thương, họ đã yêu thương con, ngày đêm mang những gánh nặng vì con.
Thưa quý vị,
Nếu quý vị là những bậc làm cha làm mẹ đó, quý vị hãy đến với Chúa Cứu Thế Jesus, bởi vì Ngài đang kề cận với quý vị. Quý vị hãy dâng con mình cho Chúa. Ngài sẽ chạm đến con cái quý vị, biến đổi đời sống chúng.
Có hai vợ chồng kia sống một đời đạo hạnh, trung tín đi nhà thờ, thờ phượng Chúa, lúc nào cũng quan tâm giúp đỡ những người cùng khốn. Họ có một đứa con gái lúc bốn tuổi cũng ngoan ngoãn theo họ đi nhà thờ, tham dự Trường Chúa Nhật. Khi đến tuổi vị thành niên, vào những năm cuối bậc trung học, cháu tỏ ra ương ngạnh bướng bỉnh, chạy theo đám bạn hư hỏng, sống phóng túng, xem thường cha mẹ. Biết được những nguy hiểm sắp xảy đến cho con, mẹ cha của cháu đồng một lòng, quỳ bên nhau dưới chân Chúa khẩn cầu, dâng con gái mình cho Chúa. Họ tha thiết xin Chúa dủ lòng thương xót, mở mắt, mở trí, mở lòng con, để con nhận được sự khôn ngoan từ nơi Chúa, thức tỉnh khỏi những cơn mê của trần thế, xin Chúa soi sáng những quyết định của con. Đứa con gái nầy khi thấy cha mẹ cầu nguyện cho mình, chờ mẹ đi vào phòng, đã giậm chân, la thẳng vào mặt bà “Hãy ngưng lại! Không được cầu nguyện cho tôi! Mẹ làm phá hỏng cuộc đời tôi!” Người mẹ thay vì nổi giận, đáp trả lại con, đã gạt nước mắt chạy đến cha. Cả hai tiếp tục khẩn cầu, tha thiết xin Chúa cứu con gái mình.
Họ đã liên tục và thiết tha cầu nguyện suốt mấy tháng sau đó. Lạ thay! Chúa đã trả lời. Ngài đổi lòng đứa con ngỗ nghịch, trở thành người con gái ngoan hiền, sau đó cháu dâng cuộc đời mình cho Chúa, ghi tên vào Trường Thánh Kinh. Vài năm sau đó cháu lập gia đình với người chồng yêu Chúa, cháu được hội thánh cử làm trưởng ban thờ phượng.
Chúa rất trân quý những lời khẩn cầu của mẹ cha, tha thiết xin Chúa giải cứu con mình khỏi cảnh nghiện ngập, khỏi những thói hư tật xấu, khỏi cuộc đời hư hỏng như lời Ngài hứa: "Đừng than khóc nữa, vì Ta đã nghe lời cầu nguyện của các ngươi. Các ngươi sẽ gặp lại con cái mình, chúng sẽ quay về với các ngươi từ những miền viễn xứ." Chúa phán: "Trong tương lai, vẫn còn hy vọng cho các ngươi! Con cháu các ngươi sẽ được trở về quê cha đất tổ" (Giê-rê-mi 31:16-17).
Một người khác đã kinh nghiệm sự trả lời của Chúa, đã chúc tụng Chúa rằng:
"Tôi yêu mến Chúa Hằng Hữu
Vì Ngài nghe tiếng tôi cầu cứu.
Suốt đời, tôi sẽ kêu cầu Chúa
Vì Ngài lắng nghe tôi khẩn nguyện.
Tôi mắc vào cạm bẫy tử thần,
Thống khổ âm phủ chụp đầu tôi,
Gieo nỗi niềm đau thương, sầu muộn.
Lúc ấy, tôi kêu cầu Danh Chúa:
"Chúa ơi, xin Ngài giải cứu hồn con!" (Thi Thiên 116:1-4)
Vì Ngài nghe tiếng tôi cầu cứu.
Suốt đời, tôi sẽ kêu cầu Chúa
Vì Ngài lắng nghe tôi khẩn nguyện.
Tôi mắc vào cạm bẫy tử thần,
Thống khổ âm phủ chụp đầu tôi,
Gieo nỗi niềm đau thương, sầu muộn.
Lúc ấy, tôi kêu cầu Danh Chúa:
"Chúa ơi, xin Ngài giải cứu hồn con!" (Thi Thiên 116:1-4)
Chúa yêu quý vị, Ngài cũng yêu con cái quý vị. Ngài vui lòng nhậm lời cầu nguyện của quý vị. Nhân kỷ niệm ngày nhớ ơn mẹ, quý vị hãy dâng lên Chúa lời khẩn cầu cho con cái mình và giao phó con cái mình cho Chúa. Nhất là ngay giờ nầy quý vị dâng lòng mình cho Chúa, mời Chúa Cứu Thế Jesus ngự trị tâm hồn, làm chủ đời sống mình.
Mục sư Tiến sĩ Ngô Minh Quang
Nguồn: phatthanhhyvong.com
Nguồn: phatthanhhyvong.com
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
* Quý độc giả có thể để lại nhận xét bằng tiếng Việt (có dấu) hoặc tiếng Anh. Vui lòng gửi kèm thông tin (tên, SĐT hoặc email) để chúng tôi tiện liên hệ. Nhận xét được Tổ Quản trị - Ban Truyền thông HTTL Tân Nghĩa kiểm tra trước khi hiển thị.
* Chúng tôi sẽ phản hồi lại nhận xét trên website hoặc thông qua email duy nhất của Ban Truyền thông: tannghiamedia@gmail.com