Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Không còn biển nữa

KHÔNG CÒN BIỂN NỮA


KHÔNG CÒN BIỂN NỮA
KHÔNG CÒN BIỂN NỮA
“Biển cũng không còn nữa” Khải huyền 21:1

KHÔNG CÒN BIỂN NỮA
                “Biển cũng không còn nữa”  Khải huyền 21:1


                Chúng ta rất khó vui được khi nghĩ rằng đại dương rực rỡ xưa kia bỗng biến mất: theo trí tưởng tượng của chúng ta thì trời mới đất mới sẽ chẳng có gì đẹp đẽ cả nếu thật ra không có một vùng biển bao la với những lượn sóng lấp lánh, những bãi biển đầy vỏ sò. Phải chăng bản văn phải được hiểu theo nghĩa bóng, nhuộm một phần thiên kiến mả tâm trí người Đông Phương nói chung đều nhìn biển vào thời xa xưa?

                Đối với trí tưởng tượng của chúng ta, một thế giới vật chất mà thật sự không có biển trông rất buồn tẻ, có thể ví sánh với một chiếc vòng bằng sắt nhưng không có viên thanh ngọc là vật khiến nó trở thành quý báu. Ở đây chắc phải có một ý nghĩa thuộc linh. Trong chế độ mới, sẽ không có chia rẽ kỳ thị biển vẫn phân chia các nước và tách rời các dân tộc với nhau. Đối với sứ đồ Giăng tại đảo Bát-mô, các vùng nước sâu giống như những bức tường của nhà ngục, giam chặt ông, cách biệt với anh em và công việc ông đang làm: trong đời hầu đến, sẽ không hề có một chướng ngại vật như vậy. Nhiều hải lý sống cuồn cuộn giữa chúng ta với nhiều bà con mà chúng ta nhớ đến để cầu  nguyện cho, nhưng trong thế giới sáng láng chúng ta sẽ đến, cả gia đình, những người được cứu sẽ thông công với nhau, không gián đoạn. Theo ý nghĩa đó thì biển không còn nữa. Biển là biểu tượng của thay đổi. Với những con nước lên xuống, những lượn sóng cao như núi hay mặt biển phẳng lặng như gương, với tiếng rì rào êm tai và những tiếng thét gào náo động, biển chẳng bao giờ ở vào hai tình trạng giống nhau. Là nô lệ của gió luôn luôn xoay chiều, của mặt trăng lúc tròn lúc khuyết, lánh cách bất ổn định của nó đã trở thành tục ngữ.
                Sống trong tình trạng bay chết này, chúng ta rất giống biển cả về điểm đó; mặt đất chỉ bất biến ở chỗ luôn biến đổi của nó, nhưng trên thiên đàng, mọi thay đổi gây đau buồn sẽ không bao giờ có, do đó, chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết đến nỗi lo sợ về bão tố có thể đánh đắm hi vọng và nhận chìm niềm vui của chúng ta. Biển pha ly phản chiếu vẻ rạng rỡ không bị một đợt sóng nào vỗ. Dọc các bờ biển an bình của thiên đàng sẽ không hề có bão tố gào thét. Chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ đến xứ phước hạnh đó, nơi không còn chết chóc, đổi thay về giông tố nữa! Chúa Jêsus sẽ đẩy thuyền của chúng ta đến đó. Chúng ta có ở trong Ngài chăng? Đó là vấn đề quan trọng.
Ms. Charles Spurgeon
Nguồn: cdnvn.com

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

* Quý độc giả có thể để lại nhận xét bằng tiếng Việt (có dấu) hoặc tiếng Anh. Vui lòng gửi kèm thông tin (tên, SĐT hoặc email) để chúng tôi tiện liên hệ. Nhận xét được Tổ Quản trị - Ban Truyền thông HTTL Tân Nghĩa kiểm tra trước khi hiển thị.
* Chúng tôi sẽ phản hồi lại nhận xét trên website hoặc thông qua email duy nhất của Ban Truyền thông: tannghiamedia@gmail.com

ONLINE

QUỐC GIA TRUY CẬP

Flag Counter

Khách viếng thăm (Visitors)

Flag Counter

THỐNG KÊ BÀI VIẾT VÀ COMMENT

Tổng số lượt xem trang từ 23-05-2015

Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác do Hội Thánh Tin Lành Tân Nghĩa quản lí mà không ghi rõ nguồn https://httltannghia.blogspot.com là vi phạm bản quyền!